Theo thông tin từ Hiệp hội Xuất nhập khẩu Dệt may Trung Quốc, trong quý đầu tiên của năm nay, tổng giá trị xuất khẩu dệt may gia dụng của nước tôi đạt 7,62 tỷ USD, tăng 3,4% so với cùng kỳ năm trước, chiếm 11,5% tổng giá trị xuất khẩu dệt may của cả nước. Tốc độ tăng trưởng xuất khẩu cao hơn 2,4 điểm phần trăm so với mức tổng thể của ngành dệt may và thời trang trong cùng kỳ (1%).
Các sản phẩm phân khúc đều có sự tăng trưởng nhất định.
Các sản phẩm chính trong xuất khẩu dệt may gia dụng bao gồm sản phẩm giường, thảm, chăn, sản phẩm dệt kitchen bath, rèm cửa, khăn tắm và khăn trải bàn. Trong quý đầu tiên, xuất khẩu sản phẩm giường đạt 3,35 tỷ USD, tăng 4,7%; xuất khẩu thảm đạt 1,05 tỷ USD, tăng 5,2%; xuất khẩu sản phẩm dệt kitchen bath đạt 760 triệu USD, tăng 0,7%; xuất khẩu rèm cửa đạt 730 triệu USD, tăng 8,9%; xuất khẩu chăn đạt 710 triệu USD, tăng 1,9%; xuất khẩu khăn tắm đạt 440 triệu USD, giảm 4,3%; xuất khẩu khăn trải bàn đạt 160 triệu USD, giảm 9,6%; xuất khẩu các sản phẩm khác đạt 410 triệu USD, tăng 1,6%.
Thị trường châu Mỹ và châu Âu hồi phục, các thị trường mới nổi phát triển mạnh mẽ.
Năm thị trường chính cho xuất khẩu dệt may gia dụng của nước tôi lần lượt là Mỹ, EU, ASEAN, Nhật Bản và Úc. Trong quý đầu tiên, xuất khẩu sang Mỹ đạt 2,45 tỷ USD, tăng 7,7%, chiếm 32,1% tổng giá trị xuất khẩu dệt may. Xuất khẩu sang EU đạt 980 triệu USD, tăng 11,8%, chiếm 12,8%. Xuất khẩu sang ASEAN đạt 720 triệu USD, giảm 25,3%, chiếm 9,5%. Xuất khẩu sang Nhật Bản đạt 560 triệu USD, giảm 2,2%, chiếm 7,3%. Xuất khẩu sang Úc đạt 260 triệu USD, giảm 10,9%, chiếm 3,4%.
Trong quý đầu tiên, xuất khẩu sang 6 nước Hội đồng Hợp tác Vùng Vịnh đạt 320 triệu USD, tăng 1,9%. Xuất khẩu sang 5 nước Trung Á đạt 250 triệu USD, tăng 22,9%, trong đó xuất khẩu sang Kyrgyzstan tăng vọt 66,9%. Xuất khẩu sang châu Phi đạt 350 triệu USD, tăng 23,7%. Xuất khẩu sang châu Mỹ Latinh đạt 560 triệu USD, tăng 29,5%.
Các khu vực chính có mức tăng trưởng ổn định.
Chiết Giang, Giang Tô, Sơn Đông, Quảng Đông và Thượng Hải là 5 khu vực hàng đầu trong xuất khẩu dệt may gia dụng của nước tôi. Trong quý đầu tiên, xuất khẩu của Chiết Giang đạt 2,6 tỷ USD, tăng 12,3%; xuất khẩu của Giang Tô đạt 1,61 tỷ USD, tăng 3,9%; xuất khẩu của Sơn Đông đạt 990 triệu USD, giảm 3,2%; xuất khẩu của Quảng Đông giảm 14%; xuất khẩu của Thượng Hải tăng 10,9%. Trong các khu vực khác, Tân Cương tăng 27,3%; Quảng Tây tăng vọt 72,4%.
Trung Quốc giữ vững thị phần trên thị trường quốc tế.
Trong quý đầu tiên, Mỹ nhập khẩu dệt may gia dụng đạt 4,16 tỷ USD, tăng 4,1%. Trong đó, nhập khẩu từ Trung Quốc đạt 1,71 tỷ USD, tăng 2,8%, chiếm 41,1%, giảm 0,5 điểm phần trăm. Nhập khẩu từ Ấn Độ đạt 1,08 tỷ USD, tăng 12,5%; nhập khẩu từ Pakistan đạt 400 triệu USD, tăng 0,7%.
Trong hai tháng đầu năm, EU nhập khẩu dệt may gia dụng đạt 1,78 tỷ USD, tăng 24,8%. Trong đó, nhập khẩu từ Trung Quốc đạt 670 triệu USD, tăng 35%, chiếm 37,3%, tăng 3,2 điểm phần trăm. Nhập khẩu từ Pakistan đạt 390 triệu USD, tăng 37,2%; nhập khẩu từ Ấn Độ đạt 210 triệu USD, tăng vọt 55,1%.
Trong quý đầu tiên, Nhật Bản nhập khẩu dệt may gia dụng đạt 680 triệu USD, tăng 3%. Trong đó, nhập khẩu từ Trung Quốc đạt 490 triệu USD, tăng 2,5%, chiếm 71,3%, giảm nhẹ 0,3 điểm phần trăm. Nhập khẩu từ Việt Nam đạt 110 triệu USD, tăng 3%; nhập khẩu từ Ấn Độ đạt 20 triệu USD, tăng 12,9%.
Dự báo xu hướng trong tương lai.
Mỹ là thị trường đơn lẻ lớn nhất cho xuất khẩu dệt may của Trung Quốc, chiếm hơn 30% tổng giá trị xuất khẩu. Ngày 12 tháng 5, hai bên Trung – Mỹ đã phát hành tuyên bố chung về cuộc đàm phán thương mại tại Geneva, đạt được đồng thuận về việc giảm thuế kéo dài 90 ngày, giảm tổng thuế suất từ 145% xuống 30% kể từ ngày 9 tháng 4.
Việc giảm thuế tạm thời sẽ phần nào ổn định đơn hàng xuất khẩu trong ngắn hạn, giảm chi phí xuất khẩu, giúp giảm áp lực thuế cao trên thị trường Mỹ. Tuy nhiên, về lâu dài, những mâu thuẫn trong thương mại giữa Trung Quốc và Mỹ cùng với cuộc đấu tranh chiến lược vẫn sẽ là thách thức cốt lõi. Các doanh nghiệp xuất khẩu dệt may của Trung Quốc cần tích cực triển khai việc nâng cấp ngành công nghiệp và đa dạng hóa thị trường, dựa vào đổi mới công nghệ để nâng cao giá trị gia tăng sản phẩm, tăng cường hợp tác thị trường với các nước dọc theo Con đường tơ lụa, củng cố khả năng tích hợp dọc trong chuỗi ngành nghề, và thông qua quản lý chuỗi cung ứng số hóa để giảm sự phụ thuộc vào thị trường đơn lẻ, thì mới có thể nắm lấy thế chủ động trong cuộc cạnh tranh lâu dài.